Lúc nhỏ mình cứ nghĩ rằng. Mỗi cá nhân trong chúng ta chính là nhân vật chính của cuộc đời này rồi. Từng sự lựa chọn sẽ là 1 chương. Mà trong từng chương ấy, lại có những tập phim vui buồn. Tùy vào sự trưởng thành của ta nhanh hay chậm. Ai cũng sẽ viết nên câu chuyện của riêng mình thôi. Và anh Minh Tiến – chủ của chiếc xe bán cà phê Bush Coffee cũng có “bộ phim” cho riêng mình. Thích cái cách mọi thứ nên duyên để mình gặp anh. Để từ đó mà toplist đà lạt cho ra bài viết này.
Dẫn Chuyện
Trong buổi chiều tà se lạnh. Cái lạnh đặc trưng của Đà Lạt mà bất kỳ ai từ xứ nóng tới đều rất khao khát. Tận dụng được điều ấy, mình cùng anh bạn chủ của The Bar đã chiển luôn 1 kèo tạt dạo ra phố. Để nhâm ly cà phê không phải tại 1 quán cà phê nào nổi tiếng cả. Nghe giới thiệu về quán cà phê này. Mà mình cứ cảm thấy lạ lạ hay hay. Anh hỏi ý mình rằng: “Em muốn đến mấy chỗ vừa yên tĩnh không nhộn nhịp đông đúc. Hay muốn đến những quán cà phê nằm trong góc hẻm, ít người biết tới?”. Chần chừ 1 lúc lâu thì anh em tụi mình đến hẳn nơi kết hợp của 2 yếu tố trên – Bush Coffee.
Và Bush Coffee của anh Tiền đã đến trong tầm nhìn của mình. Cảm xúc của mình lần đầu tới rất bất ngờ. Khách ở đây, mình tưởng không đông mà đông không tưởng! Số lượng khách ở đây phải gọi là vừa đông vừa ổn định. Có khi không đủ ghế cho khách mới nữa.
Tìm Đường Đến Bush Coffee
Vị trí: Xe bán cà phê của anh Tiền nằm trên Vườn Hoa Hữu Nghị Nhật Việt [ chỉ đường ]. Đây được xem là địa điểm vui chơi tại đà lạt. Nhưng ít được ai biết tới, khá vắng người. Nên không quá đông người và ồn ào.
Số điện thoại: 0969407741
Thật ra địa điểm mà anh mở không có điểm đến nhất định trên Google Maps. Nhưng sẽ có 2 cách để đến đó. Cách thứ nhất, bạn lần theo đoạn đường được trải xi măng trên nền cỏ mà người ta làm sẵn. Rồi có thể đi theo đường vẽ mà đã được cap màn hình dưới đây. Con đường này sẽ hơi khó đi và quằn quèo nhé. Nhưng vẫn sẽ đủ độ rộng cho xe máy di chuyển.
Cách thứ hai đến với Bush Coffee thì dễ hơi đôi chút. Đó là đi tới khoảng 70m nữa bên tay trái có khoảng đất trống đi theo đường mòn vào công viên. Đường này là dễ đi nhất vì nếu đi theo cách 1 mà không biết đường thì rất dễ bị lạc đường.
Hoặc cách đơn giản nhất mà toplist đà lạt đề xuất cho bạn. Đó là bạn có thể đứng trước chùa Quan Thế Âm. Và gọi điện cho anh ấy dẫn vào. Hoặc bạn có thể để xe dưới bãi xe cạnh bờ hồ và đi bộ tới quán. Anh Tiền sẽ nhiệt tình ra đón khách vào nhất có thể nên bạn đừng ngại tới với quán nhé.
Chiếc Xe Cafe Bush Coffee Trên Phố
Khởi đầu một sự nghiệp mới bằng hình thức “Cà phê bên lề” tuy không còn quá xa lạ với chúng ta. Nhưng chỗ “bên lề” này là cụ thể ở đâu. Và ai là người bán, nước uống ở đó có ngon không… Thì chỉ có những ai sẵn sàng tự cho mình cơ hội để vươn ra cái gọi là nằm sâu trong tiềm thức mới biết được.
Điều đó nghĩa là, khi ai đó rủ ta đi cà phê. Cái hình ảnh đầu tiên hiện ra trong tiềm thức ta không phải là những quán cà phê mặt tiền chỗ phố xá nhộn nhịp. Mà là hình ảnh của một điểm cà phê nho nhỏ bên lề đường. Tới đó, chưa kịp gọi món mà chủ ở đó đã biết thừa món mình thích và cười mỉm với mình. Thì đó chính là nơi tuyệt vời nhất. Đẹp nhất, lộng lẫy nhất, và độc nhất trong lòng mình. Cảm giác thân thương vô cùng.
Ban đầu đó có thể là chỗ cà phê độc đáo nhất trong lần đầu tiên nghe tới. Nhưng bây giờ thì nó chính xác là nơi duy nhất trong trái tim mình luôn. Mình nghĩ rằng, ai trong chúng ta cũng nên có những nơi như thế này trong những chuyến hành trình khám phá những nơi mới mẻ. Không quá ồ ạt trên các nền tảng xã hội. Chỉ là hình thức truyền miệng truyền thống để mọi người biết tới. Tuy cũng có hẳn 1 trang fanpage cho riêng Bush Coffee. Nhưng người người họ đến vì sự quý mến và nhiệt tình của anh Tiền.
Người Khởi Nghiệp Với Lối Đi Riêng
Xuất phát điểm là người làm hướng dẫn viên du lịch. Nên việc anh Tiền mở ra “quán” như thế này trông rất bay bổng. Cái sự bay bổng, tự do ấy chẳng đếm tới số tuổi trên giấy khai sinh. Bản chất của người làm du lịch là khám phá ra điểm mới mẻ. Với tâm hồn không bị gò bó với những rập khuôn mà cuộc đời này đặt ra. Thế nên, cái cách mà anh mở ra đứa con tinh thần cho riêng mình cũng là điều gì đó toát lên con người anh vậy.
Không chạy theo số đông là, đi vay mượn cho thật nhiều tiền rồi mở hẳn 1 quán cà phê trên phố. Anh Tiến chỉ làm riêng cho mình quầy tiếp tân trên con xe của mình. Nhìn vậy, nhưng đầy đủ mọi thứ, kể cả ly trà, ly cà phê, đá,… tất cả được chuẩn bị sẵn. Để phục vụ cho ai muốn trải nghiệm cảm giác uống ngay ly cà phê trên lối đi bộ. Chất lượng ly nước uống của anh cũng rất ngon miệng. Không phải chỉ làm đại mà là anh “thật sự có làm”. Nhìn cách anh đi nói chuyện với những người bạn, người khách của mình. Thì mới thấy ra được lý do ai cũng yêu mến anh là vậy.
Cái Hay Và Điều Bất Cập Trong Lối Đi Riêng
Bất cứ sự lựa chọn nào cũng sẽ có điểm sáng và điểm tối trên con đường mà mình đã đi. Sau đây sẽ là những khía cạnh từ góc nhìn khách quan trong mình. Khi mở ra chiếc xe cà phê Bush Coffee.
Cái Hay Của Bush Coffee
Không phải suy đi tính lại những khoảng chi phí hằng tháng với đủ mọi yếu tố. Như là lương cho nhân viên, tiền vốn bỏ ra, tiền lãi thu về lại phải trả tiền mặt bằng… Đủ thứ nhức đầu làm cho người chủ đôi khi lại rất khó khăn khi tự kinh doanh như thế. Anh Tiền chỉ đơn giản tự làm ra chiếc xe bán với những thứ cần đủ. Tự mình làm chủ và cũng tự mình làm nhân viên. Chẳng phải quá lo tới những số tiền khổng lồ mà người kinh doanh lớn phải đối mặt.
Thứ hai, view ở đây mãi để lại trong lòng mình khác hẳn so với những điểm cà phê mà mình từng đến. Chẳng phải nơi quán xá nhộn nhịp. Chẳng phải nơi view đồi núi đại trà ngoài kia. Mà là góc nhìn phóng thẳng tới hồ Xuân Hương. Ngắm nhìn được dòng người xô bồ chạy trên con đường Trần Quốc Toản. Cảm giác thích thú đến lạ thường cho người mộng mơ.
Điều Bất Cập Của Bush Coffee
Nhưng vấn đề nằm ở chỗ, chỉ cần tiếng còi của người quản lý trật tự đô thị đến. Thì cũng là lúc tốc độ dọn đồ của anh được trổ tài. Tốc độ rịn ga bỏ chạy cũng đủ để thử sức bền của chiếc xe ấy. Nói chung, con đường nào cũng sẽ có rủi ro, cái khó khăn riêng. Giống như người trẻ ngày đang có xu hướng bỏ những công việc ổn định nhưng rập khuôn. Chỉ để tìm tới những công việc có thể nhẹ nhàng hơn, có thể ít tiền hơn. Nhưng cái họ đổi lấy lại được lại là điều vô giá. Đó là tìm được cái đam mê của riêng mình. Tìm ra được chính mình trong con đường ấy.
Cái không hay thứ 2, đó là giờ bán của anh khá thất thường. Thường thì buổi chiều bắt đầu từ 4h hay 5h chiều. Anh bán tới khi nào hết khách thì thôi. Có hôm thì anh lại không bán do nhiều lý do. Bạn có thể liên lạc trước với anh để tính trước nhé.
Ấn Tượng Mà Anh Để Lại Cho Mình
Nhưng theo mình nghĩ, đôi khi trong cuộc sống này. Có những người như vậy mới làm nên mọi thứ xung quanh trở nên thú vị. Trở thành tâm điểm của những cuộc nói chuyện vui nhộn. Là tấm gương cho ta học hỏi. Chính những người như anh Tiền đã làm nên cái gọi là “Người thành công luôn có lối đi riêng”. Thành công ở đây không phải là kiếm quá nhiều tiền. Mà là giúp cho những người xung quanh ta như thế nào. Mình có được giá trị gì trong đời sống này. Thí dụ, anh Tiền trong mắt mình là 1 người thành công. Anh thành công tạo ấn tượng tốt. Và là người truyền cảm hứng trong mắt mình. Làm hẳn 1 ly nước rất ngon, chất lượng không thua kém gì những quán nước ngoài kia. Nếu có dịp bạn có thể ghé đến với chiếc xe khởi nghiệp đam mê của anh Tiền nhé. Chúc bạn một ngày an lành.